
Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Ba Tuần IV Mùa Chay | Ga 5,1-3a.5-16 | Phút Cầu Nguyện

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ BA TUẦN IV MÙA CHAY
HIỆP THÔNG LOAN BÁO TIN MỪNG
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan (5,1-3a.5-16)
1Nhân dịp lễ của người Do Thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem. 2Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang. 3Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở đó, (chờ cho nước động, 4vì thỉnh thoảng có thiên thần Chúa xuống hồ khuấy nước lên; khi nước khuấy lên, ai xuống trước, thì dù mắc bệnh gì đi nữa, cũng được khỏi). 5Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm. 6Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói: “Anh có muốn khỏi bệnh không?”. 7Bệnh nhân đáp: “Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi!”. 8Đức Giê-su bảo: “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi!”. 9Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được.
Hôm đó lại là ngày Sa-bát. 10Người Do Thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh: “Hôm nay là ngày Sa-bát, anh không được phép vác chõng!”. 11Nhưng anh đáp: “Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: “Anh hãy vác chõng mà đi!”. 12Họ hỏi anh: “Ai là người đã bảo anh: “Vác chõng mà đi”?”. 13Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy. 14Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong đền thờ và nói: “Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước!”. 15Anh ta đi nói với người Do Thái: Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh. 16Do đó, người Do Thái chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày Sa-bát.
SUY NIỆM
Lắng nghe đoạn Lời Chúa hôm nay, chúng ta được mời gọi hòa mình vào xã hội văn hóa Do Thái lúc bấy giờ khi người ta quan niệm bệnh tật gắn liền với tội lỗi. Và thêm nữa, thử hình dung mình trong vai bệnh nhân suốt ba mươi tám năm trời sống trong bệnh tật mới thấy những người hạch hỏi người bệnh và lên án Chúa Giêsu thật là không thể diễn tả nỗi lòng dạ của họ. Lẽ ra luật để giúp con người sống nhân văn, thì đây việc câu nệ luật làm cho họ ra bất nhân. Họ chẳng hề cảm thông với người bệnh bị khổ suốt ba mươi tám năm dài đằng đẵng, hết cả tuổi thanh xuân. Ba mươi tám năm trời không được ai quan tâm để mắt tới làm dập tắt khát vọng trong anh.
Hơn cả những gì anh mong đợi là được giúp đưa xuống hồ trước tiên mỗi khi nước đọng hầu được lành bệnh. Vị ân nhân đứng trước mặt anh chỉ phán một lời: “Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về, tức khắc người ấy được lành bệnh. Anh ta vác chõng và đi”. Thật là niềm vui không thể diễn tả nỗi bằng lời khiến anh như muốn hét lên cho người trên thế gian này biết anh được khỏi bệnh, khỏi lời nguyền mang tội lỗi. Vậy mới thấy chỉ có Đấng giàu lòng thương xót mới đoái hoài đến anh. Chính trong hành động yêu thương mà Chúa Giêsu bị người ta không ưa chống đối bằng những lời ong tiếng ve.
Và đúng vậy, Chúa Giêsu đến trần gian cốt để chữa trị cho con người khỏi tội lỗi và sự xâm lấn của ma quỷ. Với hành động người chữa lành cho anh và bảo: “Anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước”, Người đã đưa tay ra vớt lấy chúng ta khỏi vũng lầy tội lỗi và hy vọng chúng ta sống đời sống mới, đời sống xa tránh mọi tội lỗi làm cho con người bị tê liệt tinh thần khiến chúng ta thiếu cậy trông vào Chúa, tê liệt con tim khiến chúng ta trở nên xơ cứng trước những người với những nhu cầu cần chúng ta quan tâm.
Mùa Chay là cơ hội thuận tiện để ta hối cải, đứng lên vác chõng mà làm lại cuộc đời với khởi đầu mới. Không bỏ cái chõng lại nhưng vác trên vai hầu đó sẽ là một bằng chứng để chúng ta kinh nghiệm rằng, mình đã được thương xót. Vậy chính chúng ta cũng hãy biết xót thương mà xây dựng cuộc đời mình trong tình thương của Chúa và lòng bao dung với anh chị em.