
Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Ba Tuần XXIV Mùa Thường Niên - THÁNH CORNELIO, giáo hoàng, và THÁNH CIPRIANO, giám mục, tử đạo - Lễ nhớ | Lc 7,11-17 | Phút Cầu Nguyện

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ BA TUẦN XXIV MÙA THƯỜNG NIÊN -
THÁNH CORNELIO, giáo hoàng, và THÁNH CIPRIANO, giám mục, tử đạo - Lễ nhớ
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (7,11-17)
11 Khi ấy, Đức Giê-su đi đến thành kia gọi là Na-in, có các môn đệ và một đám rất đông cùng đi với Người. 12 Đức Giê-su đến gần cửa thành, đang lúc người ta khiêng một người chết đi chôn, người này là con trai duy nhất, và mẹ anh ta lại là một bà goá. Có một đám đông trong thành cùng đi với bà. 13 Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: “Bà đừng khóc nữa!” 14 Rồi Người lại gần, sờ vào quan tài. Các người khiêng dừng lại. Đức Giê-su nói: “Này người thanh niên, tôi bảo anh: hãy trỗi dậy!” 15 Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Đức Giê-su trao anh ta cho bà mẹ. 16 Mọi người đều kinh sợ và tôn vinh Thiên Chúa rằng: “Một vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người”. 17 Lời này về Đức Giê-su được loan truyền khắp cả miền Giu-đê và vùng lân cận.
SUY NIỆM
Qua trang Tin mừng hôm nay, thánh Luca thuật lại cuộc gặp gỡ đầy cảm động giữa Chúa Giêsu và một bà mẹ goá đau khổ đang tiễn đưa đứa con trai duy nhất của mình đến nơi an nghỉ cuối cùng. Đây là một cuộc gặp gỡ tưởng chừng ngẫu nhiên, nhưng lại mở ra một cái kết đầy hy vọng và sự sống.
Thánh sử Luca đã khéo léo phác họa dung mạo Thiên Chúa giàu lòng thương xót qua hành động của Chúa Giêsu. Đứng trước cái chết, con người chỉ biết than khóc, bất lực trước sự mất mát. Người phụ nữ kia đã chịu cảnh goá bụa, giờ đây lại mất đứa con duy nhất, để rồi lâm vào cảnh đơn côi cùng cực. Chính trong giây phút ấy, Chúa Giêsu đã tỏ lộ lòng thương xót vô biên của Người. Tin mừng ghi lại: “Khi Đức Giêsu đến gần cửa thành, thì đang lúc người ta khiêng một người chết đi chôn, người này là con trai duy nhất, và mẹ anh ta lại là một bà goá. Có một đám đông trong thành cùng đi với bà. Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: ‘Bà đừng khóc nữa!’” (Lc 7,12-13).
Không chỉ dừng lại ở lời an ủi, Chúa Giêsu đã thực hiện phép lạ lớn lao: Người truyền cho chàng trai trẻ chỗi dậy, và anh lập tức sống lại, được trao lại cho mẹ. Qua hành động này, Chúa đã biến đổi một bầu khí tang tóc đầy nước mắt trở thành niềm vui vỡ òa. Bà mẹ góa kia đã gặp lại đứa con yêu dấu, đám đông chứng kiến đều sửng sốt và ca ngợi Thiên Chúa, còn niềm vui ấy vẫn vang vọng đến chúng ta hôm nay.
Qua phép lạ này, Chúa Giêsu không chỉ tỏ bày quyền năng trên sự chết, nhưng còn mạc khải Người là nguồn sự sống và là dung mạo của Thiên Chúa từ bi. Người muốn dạy chúng ta rằng, đứng trước nỗi đau khổ của tha nhân, chúng ta không thể dửng dưng, nhưng được mời gọi cảm thông, nâng đỡ và chia sẻ bằng những việc làm cụ thể.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con biết mở lòng trước những khổ đau của anh chị em mình. Xin cho chúng con biết noi gương lòng thương xót của Chúa, không dửng dưng nhưng sẵn sàng chia sẻ và nâng đỡ những ai đang cô đơn, đau khổ, để chính chúng con cũng trở thành khí cụ tình thương của Chúa giữa cuộc đời. Amen.