
Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Hai Tuần XXII Mùa Thường Niên | Lc 4, 16-30 | Phút Cầu Nguyện

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ HAI TUẦN XXII MÙA THƯỜNG NIÊN
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (4,16-30)
16 Khi ấy, Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người đã được dưỡng dục. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh. 17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng: 18 Thần Khí Đức Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, 19 công bố một năm hồng ân của Đức Chúa. 20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường rồi ngồi xuống. Trong hội đường, trăm con mắt đều đổ dồn về phía Người. 21 Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh tai quý vị vừa nghe”. 22 Mọi người đều tán thành và thán phục những lời ân sủng từ miệng Người nói ra. Họ bảo nhau: “Ông này không phải là con ông Giu-se đó sao?”. 23 Người nói với họ: “Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Ca-phác-na-um, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào!”. 24 Người nói tiếp: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình. 25 “Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en; 26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn. 27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi”. 28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. 29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi-. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. 30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.
SUY NIỆM
Khởi đầu đoạn Tin mừng hôm nay (x. Lc 4,16-30), chúng ta bắt gặp một khung cảnh thật đẹp nơi Chúa Giêsu. Người trở về quê hương xứ sở và thực hiện một công việc rất tốt lành: Người vào hội đường và công bố Sách Thánh trước mặt mọi người. Hình ảnh ấy mang đến một bầu khí trang nghiêm và niềm hy vọng, bởi dân chúng mong chờ Đấng Mêsia. Thế nhưng, phần kết lại hoàn toàn trái ngược: dân chúng giận dữ, phẫn nộ, đứng dậy lôi Chúa khỏi thành, đưa Người lên chỗ cao nhất để xô xuống vực. Hình ảnh ấy nói với chúng ta rằng họ không còn muốn Chúa hiện diện trong đời nữa. Họ muốn loại trừ Người khi Lời Chúa không đáp ứng mong đợi, khi Lời ấy đụng chạm đến sự tự ái của họ.
Đó chính là thái độ của dân Do Thái xưa khi nghe Lời Chúa. Vậy còn chúng ta hôm nay thì sao? Chắc chắn Chúa vẫn tiếp tục nói với chúng ta, vẫn hiện diện trong từng biến cố, nhất là khi ta đối diện với thử thách và đau khổ. Nhưng chúng ta đã đón nhận Chúa thế nào? Đặc biệt, trong những lúc Lời Chúa dường như không hợp ý ta, phản chiếu sự yếu đuối và ích kỷ nơi ta, liệu ta có muốn Chúa bước ra khỏi cuộc đời mình? Ta có coi Chúa như một vị thần ích kỷ chỉ buộc ta phải vâng theo, hay như một cỗ máy để thực hiện điều ta mong muốn?
Nếu nhìn sâu vào tâm hồn, ta sẽ nhận ra một nhu cầu không thể thay thế: nhu cầu được yêu và yêu thương. Chính nơi Chúa, ta tìm được nguồn nâng đỡ và sức mạnh. Thánh Augustino đã cảm nghiệm khi thốt lên: “Lạy Chúa, tâm hồn con khắc khoải cho đến khi được nghỉ yên trong Ngài” (Tự thú, I,1). Quả thật, mở lòng để Chúa bước vào không có nghĩa là đời ta hết thử thách. Nhưng giữa những khó khăn, ta có Chúa đồng hành, chia sẻ, nâng đỡ. Nhờ đó, ta không đơn độc, không tuyệt vọng, bởi chính Chúa Giêsu đã hứa: “Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20).
Sự hiện diện của Chúa là bảo chứng cho niềm hy vọng. Khi để Chúa đồng hành trong chọn lựa, ta được củng cố niềm tin và can đảm đối diện với thực tế. Đức tin không khiến ta thoát ly trần thế, nhưng giúp ta sống thực tại ấy với ánh sáng và sức mạnh của Thiên Chúa. Đây là nguồn an ủi và động lực để người tín hữu kiên vững, trung thành với Tin mừng, và can đảm bước theo Chúa trong từng biến cố, cho dù có lúc phải chịu hiểu lầm, thử thách hay đau khổ.
Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con lòng can đảm để mở rộng cõi lòng, đón Người vào từng biến cố của cuộc đời. Xin đừng để chúng con loại trừ Người khi Lời Chúa không hợp ý mình, nhưng luôn tín thác rằng có Chúa, chúng con không cô đơn giữa thử thách. Amen.