
TÔI CHỌN CHÚA HAY CHÚA CHỌN TÔI? - Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Ba Tuần VII Mùa Phục Sinh - Thánh MÁT-THI-A, Tông Đồ (lễ kính) | Ga 15,9-17 | Lm Cao Nhất Huy

THỨ BA TUẦN VII PHỤC SINH - THÁNH MATTHIA, TÔNG ĐỒ LỄ KÍNH
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (Ga 15,9-17)
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy. Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người. Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn.
“Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình. Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy. Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.
“Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em, để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em. Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau”.
SUY NIỆM
TÔI CHỌN CHÚA HAY CHÚA CHỌN TÔI?
“Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em”
---/---
Khi được hỏi: “Ơn gọi là gì”, chúng ta sẽ trả lời thế nào?
Đôi khi chúng ta nghĩ về ơn gọi theo nghĩa rất hạn hẹp. Thế nên, chúng ta chỉ hình dung ra 4 ơn gọi cơ bản: linh mục, tu sĩ, hôn nhân và độc thân. Từ 4 ơn gọi cơ bản này, chúng ta bắt đầu chọn cho mình một cái phù hợp nhất theo suy nghĩ của mình hoặc của cha mẹ mình. Sau khi đã chọn rồi thì chúng ta quyết “dấn thân” theo ơn gọi đó. Rồi đến một ngày không “kham nổi” thì chúng ta nói rằng mình đã “chọn sai” ơn gọi này.
Cái sai lầm không phải do ơn gọi, mà là mình “hiểu sai hay hiểu ngược” về ơn gọi. Nhiều khi mình hay nói ngược: Tôi đi theo Chúa, anh ấy đã chọn và đi theo Chúa.
Vậy, Chúa Giêsu nói gì về ơn gọi?
Bản văn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã cho chúng ta thấy rằng ơn gọi không phải như vậy: “Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi”. Như thế, không phải chúng ta đã chọn Chúa, nhưng vì ân sủng và tình thương, Chúa đã kêu gọi và chọn chúng ta. Ơn gọi là như thế!
Cái nguy hiểm của việc hiểu ngược này là gì? Đó là, vì chúng ta suy nghĩ ngược, và cho rằng mình chọn Chúa trước chứ không phải Chúa chọn mình trước. Cho nên, chúng ta sẽ đặt ra cho ơn gọi của mình câu hỏi rằng: “Tôi mong đợi gì ở ơn gọi này?” Chúng ta sẽ có những tính toán và dễ đi vào con đường của riêng mình: “Tôi chọn cái gì? Tôi theo đuổi mục tiêu nào?”. Tôi chọn chứ không phải Chúa chọn cho tôi; tôi là chủ thể trong việc chọn lựa này. Điều đó dẫn đến việc: nếu ở trong đời sống ơn gọi tu trì thì tôi sẽ chọn chức giám mục hay linh mục, chứ dại gì chọn làm một ông thầy quèn; tôi chọn xứ lớn chứ dại gì chọn xứ nghèo nơi vùng hẻo lánh; tôi thích làm công việc này chứ không thích làm công việc kia; còn nếu ở trong đời sống ơn gọi gia đình thì tôi sẽ chọn anh chồng hay cô vợ đẹp và giàu sang chứ dại gì chọn “một túp lều tranh 2 trái tim vàng”, và khi quyết định tiến tới hôn nhân, tôi sẽ suy nghĩ: “Tôi mong đợi gì ở gia đình giàu sang của cô vợ này hay anh chồng kia?”. Vì thế, trong việc phân định ơn gọi của chúng ta, nếu bị đảo ngược chủ thể: “Tôi chọn Chúa, hay Chúa chọn tôi” thì sẽ dẫn đến các mục tiêu khác nhau. Nếu tôi là chủ thể của việc chọn lựa thì Chúa sẽ trở thành bàn đạp để tôi tìm kiếm địa vị trong Giáo Hội hơn là việc tìm kiếm Chúa cho đời sống của tôi. Nếu Chúa là chủ thể của việc chọn lựa thì chúng ta sẽ để Chúa hành động và hướng dẫn đời sống của mình; còn việc sẽ là giám mục, linh mục, tu sĩ hay giáo dân; làm chức vụ gì trong Giáo hội hay xã hội, trở thành nổi tiếng hay lu mờ, giàu sang hay nghèo khổ thì đó là “kế hoạch của Chúa”.
Một ví dụ cụ thể trong Kinh Thánh: Chúng ta thấy, anh thanh niên giàu có đến xin theo Chúa, nhưng vì nghĩ rằng anh là người chọn Chúa, là chủ thể của việc chọn này, nên đứng trước đòi hỏi của Chúa, anh không thể đáp lại, vì đối với anh, Chúa không phải là chủ thể của việc chọn lựa này. Chúng ta cũng vậy, đừng “uốn nắn” Chúa, nhưng hãy để Chúa hướng dẫn chúng ta. Bổn phận của chúng ta là đón nhận và cộng tác vào chương trình và kế hoạch của Chúa bằng việc sống trọn vẹn trong ơn gọi đó. Là linh mục hãy sống tròn bổn phận của linh mục, là tu sĩ sống trọn bổn phận tu sĩ, là người có gia đình hãy sống trọn bổn phận của mình cho gia đình và con cái. Khi chúng ta tìm kiếm địa vị, chức tước, sự nổi tiếng, tức là lúc chúng ta muốn làm “chủ thể” trong ơn gọi của mình. Chúng ta hãy để “Chúa phải lớn lên” trong tâm hồn của mình.
Lạy Chúa, chúng con dễ lâm vào con đường tìm kiếm địa vị, danh lợi trong cuộc đời của mình, để rồi chúng con làm “hư” ơn gọi mà Chúa đã chọn và gọi chúng con. Xin Chúa giúp chúng con sống sự khiêm nhường và thánh thiện, để qua đó chúng con có thể ngoan nguỳ và lắng nghe sự hướng dẫn của Chúa trong ơn gọi của mình, ngõ hầu chúng con sống trọn vẹn ơn gọi mà Chúa đã chọn và gọi chúng con. Amen.
Cao Nhất Huy