Clock-Time

Lễ Mình Máu Thánh Chúa Kitô - Bánh Hoá Nhiều

Tin Mừng Mt 14: 13-21 Lo cho năm ngàn người ăn là ngoài tầm tay của các môn đệ, đây cũng là điều hợp lý. Tất cả đều hợp lý, nhưng lại không được Chúa chấp nhận. Chúa muốn các môn đệ phải nhận lấy trách nhiệm.
SUY NIỆM CHÚA NHẬT

NGÀY 29-5-2016 



LỄ MÌNH MÁU CHÚA KITÔ

Bánh hóa nhiều

Mt 14: 13-21

Nơi đây hoang vắng và đã muộn rồi, xin Thầy giải tán đám đông để họ vào các làng mạc mà mua thức ăn, đây là một giải pháp hợp lý.

Lo cho năm ngàn người ăn là ngoài tầm tay của các môn đệ, đây cũng là điều hợp lý. Tất cả đều hợp lý, nhưng lại không được Chúa chấp nhận. Chúa muốn các môn đệ phải nhận lấy trách nhiệm. Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn. Họ đói, các con phải lo cho họ ăn. Nhưng ở đây chúng con vỏn vẹn chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá.

Vậy thì đem lại đây cho Thầy.

Có ít đóng góp ít, điều quan trọng là phải đóng góp phần của mình.

Có ít đóng góp ít, điều quan trọng là phải bắt đầu.

… và một phép lạ đã xảy ra.

Anh chị em thân mến,

5 chiếc bánh và 2 con cá là tượng trưng cho một sự đóng góp cần thiết để thực hiện một phép lạ vĩ đại là cho năm ngàn người ăn no.

Trên vạn nẻo đường Thiên Chúa không ngừng tìm kiếm và gặp gỡ những con người ấy. Chỉ cần một chút quảng đại, một chút đóng góp của con người là đủ để Thiên Chúa thực hiện một phép lạ.

- Sự đóng góp ở đây, không phải lúc nào cũng là 5 chiếc bánh và 2 con cá, nhưng sự đóng góp có thể là thời gian, sức khỏe, tiền bạc cho tha nhân, cho những người cần đến chúng ta.

- Sự đóng góp ở đây, không phải lúc nào cũng là 5 chiếc bánh và 2 con cá, nhưng có thể là bớt đi một chút nóng giận, một chút ghen tương, một chút hận thù.

- Sự đóng góp ở đây, không phải lúc nào cũng là 5 chiếc bánh và 2 con cá, nhưng có thể là một chút khiêm nhường, bớt đi những kiêu căng, tự mãn, những phách lối trong cuộc sống gia đình và xã hội.

- Sự đóng góp ở đây, không phải lúc nào cũng là 5 chiếc bánh và 2 con cá, nhưng có thể là một chút kiên nhẫn, biết chờ đợi giờ của Chúa.

Chỉ cần một chút đóng góp của con người là Thiên Chúa thực hiện ngay những phép lạ.

- Nếu trong gia đình,

+ Người cha biết đóng góp của mình;

+  Người mẹ biết đóng góp phần của mình;

+ Người con biết đóng góp phần của mình.

Chắc chắn những phép lạ liên tục sẽ xảy đến trong gia đình chúng ta.

Một điều chắc chắn là ai trong chúng ta cũng mong muốn những phép lạ, bởi vì phép lạ luôn làm chúng ta ngạc nhiên, phép lạ luôn làm chúng ta phấn khởi, phép lạ luôn mang lại cho chúng ta những niềm vui. Vậy tại sao chúng ta không chuẩn bị để mỗi ngày phép lạ đến với gia đình chúng ta?

 “Mùa xuân 1983, bà Margaret Patrick, một phụ nữ da đen, tới trung tâm người già cô đơn ở Southeast để theo chương trình vật lý trị liệu. Khi được giám đốc dẫn đi thăm cơ sở vật chất, bà Margaret bỗng sựng lại, nhìn trân trân vào cây đàn piano dựng trong góc phòng.

Bắt gặp ánh mắt ấy, bà giám đốc hỏi:

- Có điều gì không ổn với bà chăng?

- Không, bà Margaret đáp khẽ, chỉ vì nó gợi lên những ký ức xa xưa.

Trước khi bị đột quỵ, âm nhạc đã là lẽ sống của đời tôi.

Rồi người cựu nghệ sĩ dương cầm ấy tư lự kể về những khoảnh khắc thăng hoa trong sự nghiệp của mình.

Nhìn bàn tay bà Margaret buông thỏng, bà giám đốc đột nhiên bảo bà ngồi đợi chút xíu. Lát sau bà quay lại cùng với một phụ nữ dáng người thấp bé, tay chống gậy, tóc bạc trắng, đeo kính dày cộm.

Đó là bà Ruth Eisenberg, cũng từng chơi đàn piano và từng đoạn tuyệt với âm nhạc sau cơn đột quỵ. Hơn nữa cũng giống như bà Margaret, bà cũng là bà ngoại, bà goá và cũng từng bị mất con.

Điều khác biệt giữa họ là mỗi người đều còn lại một bàn tay khoẻ mạnh, bà Ruth tay phải và bà Margaret tay trái.

- Tôi có cảm giác là hai bà sẽ làm nên điều kỳ diệu, bà giám đốc giải thích.

- Bà có biết bản Vanso của Chopin không? bà Ruth hỏi và bà Margaret gật đầu.

Thế rồi cả hai sát cánh trên ghế dài. Một bàn tay da đen với những ngón dài gầy guộc, và một bàn tay da trắng, ngắn ngủi, tròn trịa lướt thoăn thoắt trên phím đàn. Họ đắm chìm trong thế giới riêng của họ, quên bẵng đi sự hiện diện của những người chung quanh.

Kể từ đó, họ như hình với bóng mang tiếng đàn du dương tới hàng triệu thính giả. Trên màn ảnh nhỏ, tại nhà thờ, trường học, trung tâm phục hồi chức năng, viện dưỡng lão.

Công chúng luôn ngẩn ngơ trước hình ảnh bàn tay vô dụng của bà Margaret quàng sau lưng bà Ruth; và bàn tay yếu đuối của bà Ruth lặng lẽ để sau lưng bà Margaret.

Thường thì bàn tay khỏe mạnh của bà Ruth đi nốt còn bàn tay lành lặn của bà Margaret thì đánh đệm theo.

Dạo đầu là Chopin, Bach rồi đến Beethoven, nhịp nhàng hơn cả trong mơ...

Bà Margaret sung sướng bảo:

- Âm nhạc của tôi bị cướp đi nhưng bù lại tôi có Ruth.

Bà Ruth im lặng, khoé mắt ánh lên niềm hạnh phúc.

 “Hết thảy chúng ta đều là thiên thần một cánh và chúng ta chỉ bay được khi ôm chặt lấy nhau” (Luciano De Cresehenzo).[1]

Bà Ruth và Margaret thân tàn nhưng không phế. Với bàn tay còn lại của mình, hai bà đã biết cộng tác với nhau để tạo nên những buổi trình diễn tuyệt diệu như trong mơ.

Với 5 chiếc bánh và 2 con cá của một em bé, Chúa Giêsu đã làm cho 5.000 người ăn no.

Để chúng ta được hạnh phúc và mang hạnh phúc đến cho người khác, chúng ta phải biết cộng tác với nhau và biết góp phần bé nhỏ của mình để Thiên Chúa thực hiện những công việc vĩ đại cho chính chúng ta và những người chung quanh chúng ta. Amen.
 
Lm. Giuse Đỗ Văn Thuỵ - TSVN
 
 
 
 
 

[1] Câu chuyện của Vương Thị Thanh Thanh Huyền, ACI, Niềm vui Kitô hữu, trg. 81-82