Clock-Time

Suy Niệm Chúa Nhật VI Thường Niên C - Lm. Alfonso

Tin mừng Lc 6:17.20-26  Thực ra, không phải bản chất sự nghèo nàn khổ sở được xem là hạnh phúc, hay sự giàu có lại là bất hạnh. Nhưng người nghèo được chúc phúc khi biết cậy trông vào Chúa chứ không phải cậy dựa vào sức riêng hay tài năng mình có.
SUY NIỆM TIN MỪNG

CHÚA NHẬT VI THƯỜNG NIÊN C




 

Bài đọc 1: Gr 17,5-8

"Khốn thay cho kẻ tin tưởng người đời; phúc thay cho người tin tưởng vào Thiên Chúa".

Trích sách Tiên tri Giêrêmia.

Ðây Chúa phán: "Khốn thay cho kẻ tin tưởng người đời, họ nương tựa vào sức mạnh con người, còn tâm hồn họ thì sống xa Chúa. Họ như cây cỏ trong hoang địa, không cảm thấy khi được hạnh phúc; họ ở những nơi khô cháy trong hoang địa, vùng đất mặn không người ở. Phúc thay cho người tin tưởng vào Thiên Chúa, và Chúa sẽ là niềm cậy trông của họ. Họ sẽ như cây trồng nơi bờ suối, cây đó đâm rễ vào nơi ẩm ướt, không sợ gì khi mùa hè đến, lá vẫn xanh tươi, không lo ngại gì khi nắng hạn mà vẫn sinh hoa kết quả luôn. Ðó là lời Chúa.

Ðáp ca: Tv 1,1-2.3.4 và 6

Đ: Phúc thay người đặt niềm tin cậy vào Chúa (Tv 39,5c)

Xướng: Phúc cho ai không theo mưu toan kẻ gian ác, không đứng trong đường lối những tội nhân, không ngồi chung với những quân nhạo báng, nhưng vui thoả trong lề luật Chúa, và suy ngắm luật Chúa đêm ngày.

Xướng: Họ như cây trồng bên suối nước, trổ sinh hoa trái đúng mùa; lá cây không bao giờ tàn úa. Tất cả công việc họ làm đều thịnh đạt.

Xướng: Kẻ gian ác không được như vậy; họ như vỏ trấu bị gió cuốn đi, vì Chúa canh giữ đường người công chính, và đường kẻ gian ác dẫn tới diệt vong. 

Bài Ðọc II: 1Cr 15,12.16-20

"Nếu Ðức Kitô đã không sống lại, thì lòng tin của anh em cũng là hão huyền".

Trích thư thứ I của thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.


Anh em thân mến, nếu Ðức Kitô được rao giảng rằng Người đã từ cõi chết sống lại, thì làm sao có người trong anh em cho rằng không có sự sống lại từ cõi chết? Vì nếu kẻ chết không sống lại, Ðức Kitô cũng đã không sống lại. Nếu Ðức Kitô đã không sống lại, thì lòng tin của anh em cũng là hão huyền, và hiện anh em vẫn còn ở trong tội lỗi của anh em. Như thế ai đã chết trong Ðức Kitô, cũng bị tiêu huỷ cả. Nếu chúng ta chỉ hy vọng vào Ðức Kitô trong cuộc đời này mà thôi, thì chúng ta là những người vô phúc nhất trong thiên hạ. Nhưng không, Ðức Kitô đã từ cõi chết sống lại, là hoa quả đầu mùa của những người đã yên giấc. Ðó là lời Chúa.

Alleluia, alleluia! (Ga 14,23) - Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. - Alleluia.

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (6:17.20-26)

Khi ấy, Chúa Giêsu từ trên núi xuống cùng với mười hai tông đồ, và dừng lại trên một khoảng đất bằng; ở đó có đông môn đệ và một đám đông dân chúng từ Giuđêa, Giêrusalem, miền duyên hải Tyrô và Siđon kéo đến để nghe Người giảng và xin Người chữa bệnh tật. Bấy giờ Người đưa mắt nhìn các môn đệ và nói: "Phúc cho các ngươi là những kẻ nghèo khó, vì nước Thiên Chúa là của các ngươi. Phúc cho các ngươi là những kẻ bây giờ đói khát, vì các ngươi sẽ được no đầy. Phúc cho các ngươi là những kẻ bây giờ phải khóc lóc, vì các ngươi sẽ được vui cười. Phúc cho các ngươi, nếu vì Con Người mà người ta thù ghét, trục xuất và phỉ báng các ngươi, và loại trừ tên các ngươi như kẻ bất lương. Ngày ấy, các ngươi hãy hân hoan và reo mừng, vì như thế, phần thưởng các ngươi sẽ bội hậu trên trời. Chính cha ông họ cũng đã đối xử với các tiên tri y như thế. "Nhưng khốn cho các ngươi là kẻ giàu có, vì các ngươi hiện đã được phần an ủi rồi. Khốn cho các ngươi là kẻ đã được no nê đầy đủ, vì các ngươi sẽ phải đói khát. Khốn cho các ngươi là kẻ hiện đang vui cười, vì các ngươi sẽ ưu sầu khóc lóc. Khốn cho các ngươi khi mọi người đều ca tụng các ngươi, vì chính cha ông họ cũng từng đối xử như vậy với các tiên tri giả". Ðó là lời Chúa.

Suy niệm:

Đầu năm mới, chúng ta chúc nhau những điều may lành, cầu cho được hưởng hạnh phúc. Người đời thường coi hạnh phúc là khi người ta có được cuộc sống ấm cơm no áo ấm, giàu sang phú quý, danh thơm tiếng tốt. Hạnh phúc đối với các cô gái là lấy được anh chồng đẹp trai, con nhà giàu, học giỏi, viết chữ to…; còn hạnh phúc với các cậu trai là cưới được cô vợ dễ thương, khá giả, tốt bụng, biết vén khéo chuyện gia đình... 

Bài đọc thứ I, chúng ta được tiên tri Giêrêmia giới thiệu hai con đường: một dẫn đến hạnh phúc và một dẫn tới bất hạnh. Con đường dẫn đến hạnh phúc là con đường của người biết đặt niềm tin nơi Chúa, được minh họa bằng hình ảnh của cây trồng nơi bờ suối, dễ dàng đâm rễ vào nơi ẩm ướt nên không sợ cái nắng mùa hè, lá vẫn xanh tươi, vẫn sinh hoa kết quả luôn. Còn con đường đưa tới bất hạnh khi nương tựa vào sức mạnh con người, còn tâm hồn họ thì sống xa Chúa, được diễn tả bởi một khung cảnh nơi đồng khô cỏ cháy, ở vùng đất mặn không người, không bóng mát…

Và trong đoạn Tin Mừng hôm nay, thánh sử Luca cũng trình thuật lại lời dạy của Chúa Giêsu về các mối phúc. Bốn mối phúc trong Luca nói đến những thiếu thốn cụ thể: nghèo nàn, đói khát, khóc lóc, và bị ghét bỏ. Bốn mối phúc này đối xứng với bốn lời chúc dữ khi sống giàu có, no đủ, vui cười, được ca tụng. Điều cần lưu ý là Chúa Giêsu không nói về kinh tế, nhưng nói về hạnh phúc. Nhưng với lý trí, chúng ta rất khó hiểu về các mối phúc mà Chúa Giêsu đưa ra cho người môn đệ, vì đó là điều mà mấy ai dám đón nhận. Và người ta cũng đặt câu hỏi liệu có thật không hay chỉ là lời an ủi dành cho người khốn khổ? 

Thực ra, không phải bản chất sự nghèo nàn khổ sở được xem là hạnh phúc, hay sự giàu có lại là bất hạnh. Nhưng người nghèo được chúc phúc khi biết cậy trông vào Chúa chứ không phải cậy dựa vào sức riêng hay tài năng mình có. Chúa Giêsu không lên án của cải nói chung, nhưng lên án cách sử dụng của cải. Tiền bạc tự bản thân nó không tốt cũng không xấu, nhưng ông bà ta gọi là “tiền bạc” vì nó rất bạt bẽo. Tiền có thể là một tên đầy tớ tốt nhưng lại là ông chủ xấu. Chúng chỉ thực sự giúp chúng ta hạnh phúc khi điều đó làm người ta càng ít dính bén với của cải trần gian để hướng lòng về Chúa. Nghèo vì thanh liêm, đói vì ngay thẳng, bị ghét vì sống chân thật, bị khinh khi vì Chúa thì mới thật là người có phúc. Vâng, chỉ một mình Chúa mới có thể đong đầy những chỗ trống của chúng ta.

Câu chuyện ngụ ngôn của La Fontaine kể về “Ông phú hộ” đêm đêm mất ngủ vì cứ phải lo tính tiền bạc, công việc làm ăn sao cho khỏi thua lỗ và được giàu có thêm mãi. Trái lại, người thợ đóng giày ngủ nhờ dưới chân cầu thang của nhà ông thì đêm nào, khi đi làm về cũng huýt sáo vui vẻ, rồi đi ngủ ngon một giấc đến sáng để lại bắt đầu một ngày mới. Một hôm, thấy người đánh giày nghèo nàn ấy, ông phú hộ liền đem tặng cho người này một túi tiền. Thế là từ ngày đó, người đánh giày không còn ngủ yên như trước, vì đêm nằm cũng lo sợ bị mất trộm túi tiền, và khi đi làm cũng vẫn phải lo giữ túi tiền. Ông ta cảm thấy cuộc sống không còn bình an, thanh thản như trước. Sau cùng, người đánh giày đã quyết định trả lại ông phú hộ túi tiền để được trở lại cuộc sống nghèo khó nhưng bình yên hạnh phúc hơn.

Khi được bầu làm Giáo hoàng, vị Hồng y Jorge Mario Bergoglio người Argentina đã lấy danh hiệu Phanxicô Assisi cho đời Giáo hoàng của mình để diễn tả chương trình hành động của ngài, bộc lộ một nỗi khao khát: “Ôi, tôi mong ước biết bao có được một Hội Thánh nghèo và vì người nghèo”. Nhưng phải chăng một “Hội Thánh nghèo” là một Hội Thánh gồm toàn những người nghèo?

Hội Thánh không phải là một bang hội Cái Bang nhưng bao gồm tất cả những ai nhìn nhận rằng mình nghèo khó để mở lòng mình ra, tìm kiếm và tin nhận Thiên Chúa là hạnh phúc duy nhất. Cũng như lời thánh Phaolô rao giảng về Chúa Giêsu Kitô: “Người giàu sang, nhưng đã trở nên nghèo vì anh chị em, để anh chị em trở nên giàu sang nhờ cái nghèo của Người” (2Cr 8,9).

Vậy, chúng ta đang sống trong Hội thánh của Chúa Giêsu Kitô, chính chúng ta cũng được mời gọi tập sống như Chúa để có được mối phúc của Người. Hội thánh cần phải sống nghèo, là một Hội Thánh không dính bén với của cải vật chất, cũng không khư khư ôm lấy kho tàng đức tin của mình mà không chia sẻ cho anh chị em, nhưng là Hội thánh dám đi ra vùng ngoại vi, đến với những người bên lề xã hội, chia sẻ đức tin cho những người bị khô khan nguội lạnh, trao ban tình thương theo gương người Samari nhân hậu, cúi xuống săn sóc cho bất cứ ai cần được giúp đỡ.

Lạy Chúa, thật đẹp biết bao dẫu cho các tín hữu có phải bị mang thương tích khi dám ra đi loan báo Tin Mừng của Chúa về các mối Phúc. Điều đó thể hiện dấu chỉ Hội thánh dám sống nghèo khó, chịu đói khát, phải khóc lóc và bị phỉ báng vì Chúa Giêsu, Đấng đã chết vì chúng con và đã sống lại để cho chúng con được ơn cứu độ. Amen.


Lm. Alfonso