Clock-Time

Suy Niệm Lời Chúa | Chúa Nhật Lễ Mình Máu Chúa Kitô - Năm A | Ga 6:51-58 | Phút Cầu Nguyện

Trong thánh lễ, chính Chúa Giêsu đến hiện diện với chúng ta, gặp gỡ chúng ta, qua Phụng vụ Lời Chúa và việc bẻ bánh. Không bí tích nào giúp chúng ta sống “ với Chúa, nhờ Chúa và trong Chúa ” bằng bí tích Thánh thể. Rước lễ là gắn bó với một ngôi vị: “ Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi thì ở lại trong tôi và tôi ở lại trong người ấy ”. Rước lễ là gặp gỡ Chúa Giêsu đã chết và đã sống lại: “ Như tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, kẻ ăn tôi cũng sẽ sống nhờ tôi như vậy ” . Rước lễ là đón lấy sự sống từ Đấng đang sống, cũng là sự sống duy nhất bắt nguồn từ Chúa Cha... 

Suy Niệm Lời Chúa
Chúa Nhật Lễ Mình Máu Chúa Kitô - Năm A
hiệp thông loan báo tin mừng

 Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan (6: 51-58 )

51 Khi ấy, Đức Giê-su nói cùng dân chúng rằng: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống”. 52 Người Do-thái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?”. 53 Đức Giê-su nói với họ: “Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. 54 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, 55 vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. 56 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. 57 Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. 58 Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời”.

SUY NIỆM

“Thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống”. Đối với người Do Thái, lời công bố này không thể nào tin được, họ đã tranh luận với nhau: “làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?” Lời công bố của Đức Giêsu càng trở nên thách thức hơn nữa, vì Người không chỉ kể ra thịt của Người mà còn cả máu của Người nữa: “Quả thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, thì các ông không có sự sống nơi mình…”. Theo cách thức này, Đức Giêsu loan báo tính cách hy tế của Thánh thể, cũng như mối hiệp nhất giữa ân ban thịt và máu của Người với cuộc tử nạn của Người.

Cuộc tử nạn của Đức Giêsu chính là một hy lễ dâng lên Chúa Cha. Trong hy lễ này, Người vừa là tư tế vừa là lễ vật. Trên thập giá, Đức Giêsu đã đổ máu ra. Bằng cái chết cứu độ, Người đã thiết lập giao ước mới. Tự nguyện làm “Con Chiên vượt qua” bị sát tế, Đức Giêsu đã lập phép Thánh thể để lễ vật bị sát tế ấy trở nên của ăn nuôi dưỡng con người. Thánh thể là thân mình Chúa hy sinh bị nộp, bị giết vì chúng ta: “ Đây là mình Thầy hy sinh vì anh em” . Chén máu của Chúa là máu giao ước, máu của Đấng Cứu Thế đổ ra trên thập giá. Bởi đó Thánh thể và Thánh giá là hai mầu nhiệm của một tình yêu tự hiến của Chúa Kitô.

Trong thánh lễ, chính Chúa Giêsu đến hiện diện với chúng ta, gặp gỡ chúng ta, qua Phụng vụ Lời Chúa và việc bẻ bánh. Không bí tích nào giúp chúng ta sống “ với Chúa, nhờ Chúa và trong Chúa ” bằng bí tích Thánh thể. Rước lễ là gắn bó với một ngôi vị: “ Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi thì ở lại trong tôi và tôi ở lại trong người ấy ”. Rước lễ là gặp gỡ Chúa Giêsu đã chết và đã sống lại: “ Như tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, kẻ ăn tôi cũng sẽ sống nhờ tôi như vậy . Rước lễ là đón lấy sự sống từ Đấng đang sống, cũng là sự sống duy nhất bắt nguồn từ Chúa Cha.

Lạy Chúa Giêsu Thánh thể, xin Chúa ban cho chúng con thêm lòng yêu mến Chúa và giúp chúng con siêng năng tham dự thánh lễ, rước mình và máu thánh Chúa cách xứng đáng, đồng thời, luôn xác tín bí tích Thánh thể chính là “nguồn mạch và chóp đỉnh” của đời sống Giáo hội và nơi mỗi người chúng con. Amen.