Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Hai Tuần XXIV Mùa Thường Niên | Lc 7:1-10 | Phút Cầu Nguyện
Sau bài giảng trên núi, Đức Giêsu xuống khỏi đó, đi vào thị trấn Capharnaum. Trên đường đi, Người đã chữa lành bệnh nguy tử cho một đầy tớ của viên đại đội trưởng, nhờ vào lòng tin mạnh mẽ của ông. Qua đó, thánh Luca muốn diễn tả về một điềm báo là dân ngoại sẽ gia nhập Giáo hội; đồng thời, cũng nói lên tính phổ quát về chương trình cứu độ của Thiên Chúa...
Suy Niệm Lời Chúa
Thứ Hai Tuần XXIV Mùa Thường Niên
hiệp thông loan báo tin mừng
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (7:1-10)
1 Hôm ấy, Đức Giê-su vào thành Ca-phác-na-um. 2 Một viên đại đội trưởng kia có người nô lệ bệnh nặng gần chết. Ông ta yêu quý người ấy lắm. 3 Khi nghe đồn về Đức Giê-su, ông cho mấy kỳ mục của người Do-thái đi xin Người đến cứu sống người nô lệ của ông. 4 Họ đến gặp Đức Giê-su và khẩn khoản nài xin Người rằng: “Thưa Ngài, ông ấy đáng được Ngài làm ơn cho. 5 Vì ông quý mến dân ta. Vả lại chính ông đã xây cất hội đường cho chúng ta”. 6 Đức Giê-su liền đi với họ. Khi Người còn cách nhà viên sĩ quan không bao xa, thì ông này cho bạn hữu ra nói với Người: “Thưa Ngài, không dám phiền Ngài quá như vậy, vì tôi không đáng rước Ngài vào nhà tôi. 7 Cũng vì thế, tôi không nghĩ mình xứng đáng đến gặp Ngài. Nhưng xin Ngài cứ nói một lời, thì đầy tớ của tôi được khỏi bệnh. 8 Vì chính tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: ‘Đi!’ là nó đi; bảo người kia: ‘Đến!’ là nó đến; và bảo người nô lệ của tôi: ‘Làm cái này!’ là nó làm”. 9 Nghe vậy, Đức Giê-su thán phục ông ta, Người quay lại nói với đám đông đang theo Người rằng: “Tôi nói cho các ông hay: ngay cả trong dân Ít-ra-en, tôi cũng chưa thấy một người nào có lòng tin mạnh như thế”. 10 Về đến nhà, những người đã được sai đi thấy người nô lệ đã khỏi hẳn.
SUY NIỆM
Sau bài giảng trên núi, Đức Giêsu xuống khỏi đó, đi vào thị trấn Capharnaum. Trên đường đi, Người đã chữa lành bệnh nguy tử cho một đầy tớ của viên đại đội trưởng, nhờ vào lòng tin mạnh mẽ của ông. Qua đó, thánh Luca muốn diễn tả về một điềm báo là dân ngoại sẽ gia nhập Giáo hội; đồng thời, cũng nói lên tính phổ quát về chương trình cứu độ của Thiên Chúa.
Trong hoàn cảnh xã hội Do Thái thời Chúa Giêsu, nô lệ là hạng người bị khinh bỉ và bị tách lìa khỏi xã hội, nhất là với giới làm chủ. Thế nhưng, viên đại đội trưởng lại có một cách cư xử khác thường: "ông sai vài người kỳ lão Do Thái đi xin Chúa Giêsu đến cứu chữa đầy tớ ông" . Không những thế, bằng chính lòng mến và đồng tiền của mình, ông còn xây cất hội đường cho dân nữa.
Thánh Luca đã nhắc lại khoản luật rất khắt khe của thời đó, mà nếu không giữ sẽ bị ô nhơ, đó là: chính thức cấm không được bước vào nhà một người dân ngoại. Vì lý do đó mà viên đại đội trưởng không muốn xin Đức Giêsu bước tới nhà, để khỏi làm ô nhơ đến Người - quả là một sự tế nhị rất tinh tế!
Dù bị mang tiếng là dân ngoại, nhưng viên đại đội trưởng đã để lại mẫu gương về một tấm lòng nhân ái: yêu thương đầy tớ, yêu thương người bị trị. Là những Kitô hữu, chúng ta thực sự biết rung động trước đau khổ của những người chung quanh không? Chúng ta biết cảm thông với những nỗi đau và bất hạnh của mọi người không?
Bên cạnh đó, viên đại đội trưởng còn cho ta thấy hình ảnh của một người rất khiêm tốn: dù là giới cai trị, ông không ngại hạ mình đến xin Chúa Giêsu là người dân bị trị giúp đỡ mình; ông còn cảm thấy mình không xứng đáng để cho Chúa Giêsu vào nhà nữa. Trong môi trường mình đang sống và làm việc, chúng ta có thật sự biết hạ mình để vui vẻ hoà đồng với anh chị em, hay lại lên mặt hãnh diện vì học vấn, khả năng hay mức độ giàu có của mình? Trong mọi việc, chúng ta cố sức làm, nhưng thực sự là để làm vinh danh Chúa hay làm vinh danh chính mình?
Lạy Chúa, mỗi lần tham dự thánh lễ và rước lễ, xin Chúa củng cố đức tin và thêm sức mạnh cho con, để con có thể can đảm biểu lộ đức tin ấy trong cuộc sống của mình. Amen.