Clock-Time

Suy Niệm Thứ bảy Tuần XXV Thường Niên C

Tin mừng Lc 9: 43-45 Thiên Chúa vẫn là Đấng tiền hậu y nguyên. Ngài không đổi dời, thành tín và yêu thương, lại giàu nhân nghĩa. Chỉ nơi Ngài chúng ta tìm thấy chỗ dựa, chỗ ẩn thân và bình an.
SUY NIỆM HẰNG NGÀY

THỨ BẢY TUẦN XXV THƯỜNG NIÊN C


 
Bài Ðọc I: (Năm II) Gv 11, 9 - 12, 8

Trích sách Giảng Viên.

Hỡi thiếu niên, hãy hân hoan trong thời niên thiếu và tâm hồn ngươi hãy hưởng hạnh phúc trong những ngày thanh xuân, hãy sống theo đường lối tâm hồn ngươi, và theo cái nhìn của mắt ngươi. Nhưng ngươi hãy biết rằng Thiên Chúa sẽ xét xử ngươi về những điều đó. Ngươi hãy loại bỏ sự giận ghét khỏi lòng ngươi, và hãy khai trừ sự gian ác khỏi xác thịt ngươi: vì tuổi trẻ và khoái lạc đều là hư không.

Trong ngày thanh xuân, ngươi hãy nhớ đến Ðấng Tạo thành ngươi, trước khi thời gian đau khổ tới và trước khi tới thời gian mà ngươi sẽ nói: "Tôi không thích"; trước khi mặt trời, ánh sáng, mặt trăng, tinh tú sẽ ra tối tăm, và trước khi mây đen kéo lại sau trận mưa, khi kẻ giữ nhà run sợ, khi những kẻ anh dũng khiếp nhược, khi còn ít bà xay bột cũng ngưng việc, khi mấy bà nhìn qua cửa sổ mà chẳng thấy gì, khi cửa phố phường khép lại và tiếng cối xay nhỏ dần, khi người ta nghe tiếng chim kêu mà chỗi dậy và tiếng hát của các thiếu nữ tắt dần đi, ở những nơi cao người ta run sợ và trên đường đi người ta cũng khiếp đảm.

Hạnh đào sẽ trổ hoa, châu chấu sẽ béo mập, cây phong điểu sẽ đâm chồi nảy lộc, vì con người sắp đi về nhà vĩnh cửu, và kẻ than khóc rảo quanh mọi phố phường.

Trước khi dây bạc đứt tan, và bình vàng vỡ nát, chiếc vò bể tan bên bờ suối, trục quay nước giếng gãy tan tành, và tro bụi sẽ trở về đất, hồn sẽ trở về cùng Chúa, Ðấng đã tác tạo nó.

Giảng viên đã nói: Phù vân trên mọi phù vân, và mọi sự đều là phù vân.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 89, 3-4. 5-6. 12-13. 14 và 17

Ðáp: Thân lạy Chúa, Ngài là chỗ chúng con dung thân, từ đời nọ trải qua đời kia (c. 1).

Xướng:

1) Thực ngàn năm ở trước thiên nhan, tựa hồ như ngày hôm qua đã khuất, như một đêm thức giấc cầm canh. Chúa khiến con người trở về bụi đất, Người phán: "Hãy trở về gốc, hỡi con người". - Ðáp.

2) Chúa khiến họ trôi đi, họ như kẻ mơ màng buổi sáng, họ như cây cỏ mọc xanh tươi. Ban sáng cỏ nở hoa và xanh tốt, buổi chiều nó bị xén đi và nó héo khô. - Ðáp.

3) Xin dạy chúng con biết đếm ngày giờ, để chúng con luyện được lòng trí khôn ngoan. Lạy Chúa, xin trở lại, chớ còn để tới bao giờ? Xin tỏ lòng xót thương tôi tớ của Ngài. – Ðáp.

4) Xin cho chúng con sớm được no phỉ ân tình của Chúa, để chúng con mừng rỡ hân hoan trọn đời sống chúng con. Xin cho chúng con được hưởng ân sủng Chúa là Thiên Chúa chúng con; sự nghiệp tay chúng con làm ra, xin Ngài củng cố; xin Ngài củng cố sự nghiệp tay chúng con làm ra. - Ðáp.

Alleluia: Tv 114, 13cd

Alleluia, alleluia! - Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa làm. - Alleluia.

Phúc Âm: Lc 9, 44b-45

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

 
Ðang lúc mọi người thán phục về tất cả các việc Chúa Giêsu làm, thì Người phán cùng các môn đệ rằng: "Phần các con, các con hãy ghi vào lòng những lời này là: Con Người sẽ phải bị nộp vào tay người đời". Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì nó còn bị che khuất, nên các ông không lĩnh hội được ý nghĩa, và các ông không dám hỏi Người về lời ấy.

Ðó là lời Chúa.

SUY NIỆM

Phụng vụ Lời Chúa hôm nay quảng diễn về một Thiên Chúa thành tín và yêu thương. Trong sách giảng viên chú trọng đến tầng lớp giới trẻ với những cảnh báo về lối sống và hành động. Đó là một lối sống phóng túng, sa hoa và truỵ lạc. Lối sống này giết chết những ước vọng thanh cao của người trẻ. Từ ngữ mà giới trẻ hôm nay hay nói cửa miệng : “Tôi không thích” được đề cập như là một sự phê phán cụ thể cho tính vị kỷ, tôn thờ bản thân và loại trừ Thiên Chúa ra khỏi cuộc đời mình. Vì tôn thờ chính bản thân, nên họ cũng thường xem mình là trung tâm của vũ trụ, và ít khi biết tham khảo và lắng nghe giáo huấn của các tiền nhân. Chính vì thế, thời kỳ trái đắng đến, họ liền đổ thừa và quy trách nhiệm cho người khác, hơn là can đảm đối diện với bản thân và với vấn đề của mình. Ít khi họ biết đặt câu hỏi cho chính mình mà thường hay than thân trách phận và hay sống tiêu cực. Sách giảng viên còn nói tất cả mọi sự đều là phù vân. Phù vân trên mọi phù vân, đây không là sự bi quan mà là kinh nghiệm. Trên hết, đây là sự chia sẻ, tâm sự và ước vọng của con người thời đại. Phản ánh chính những thói đời, tham sân si và sự bám víu vào của cải thái quá khiến con người bị cuốn vào vòng xoáy tốc độ của thời đại. Hãy sống chậm lại!!!

Thiên Chúa vẫn là Đấng tiền hậu y nguyên. Ngài không đổi dời, thành tín và yêu thương, lại giàu nhân nghĩa. Chỉ nơi Ngài chúng ta tìm thấy chỗ dựa, chỗ ẩn thân và bình an. Vì tính thực tế cao, nên chúng ta thường ít khi dám tin rằng, Chúa sẽ cứu chúng ta ngay khi chúng ta gặp thử thách hay khi chúng ta đang gặp rắc rối. Cả khi chúng ta gặp thành công hay hoạn nạn chúng ta thường chỉ nghĩ đến chữ xui xẻo hay may mắn mà ít khi chấp nhận vấn đề cốt lõi để chấn chỉnh lối sống, hay biến đổi cuộc đời. Nguyên nhân, chúng ta không tin Thiên Chúa, nên chúng ta càng không thể nghĩ ra, Thiên Chúa là Đấng cứu giúp chúng ta những lúc ngặt nghèo. Chúng ta không tin Chúa, nên khi bình an, thăng tiến và thành danh, chúng ta không tạ ơn cho đúng với điều đã lãnh nhận. Tất cả đều do thiếu một sự phản tỉnh đúng lúc và thường xuyên. Hãy từ từ mà sống!!!

Thiên Chúa có đầy những yếu tố kinh nghiệm và kho tàng kiến thức vô biên. Nếu Ngài không đi vào thế giới nhân sinh, không sống trong thân phận con người, không hạ mình như kẻ túng nghèo và bần hàn, không chấp nhận chết như kẻ tội đồ, thì nhân loại làm sao biết cách để đổ thừa cho Thiên Chúa chứ? Họ đã lãnh nhận nhưng không từ Thiên Chúa nhưng lại trở nên kẻ ích kỷ vì giới hạn của mình. Con người càng tỏ ra uyên bác bao nhiêu thì Thiên Chúa càng trở nên hiển nhiên đối với con người bấy nhiêu. Con người là hình ảnh của Thiên Chúa. Nếu con người càng trở nên tốt lành bao nhiêu thì Thiên Chúa lại trở nên vinh hiển bấy nhiêu. Ngược lại, con người chối bỏ những gì hèn yếu nhất khỏi mình, thì lại càng trở nên giới hạn hơn bấy nhiêu. Không phải cứ chối bỏ thì sự thật sẽ khác. Nếu chúng ta có thể thiết lập một thế giới như mình muốn thì đâu đến lượt Thiên Chúa phải lên tiếng. Có lẽ ai cũng biết dù có cố gắng để biến thế giới theo cách mình muốn bao nhiêu thì con người càng đẩy công trình của mình trở thành vô thực bấy nhiêu. Suy cho cùng, Thiên Chúa dù muốn hay không Ngài vẫn là Thiên Chúa và là chủ thế giới. Chỉ duy Ngài biết rõ thế giới luân chuyển, vận hành và cùng đích của thế giới như thế nào? Vì thế, chúng ta chỉ có thể bảo vệ và làm cho thế giới thêm đẹp, văn minh và an toàn cho con người khi biết suy phục Thiên Chúa và tôn thờ Ngài mà thôi. Amen.

Lm. Vinh Sơn Kiều Duy Tân