Clock-Time

Suy niệm Thứ Năm tuần XVI thường niên C - GKGĐ Giáo Phận Phú Cường

Tin mừng Mt 13: 10-17: Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ: vì họ nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe và không hiểu chi hết.

SUY NIỆM HẰNG NGÀY
 
THỨ NĂM TUẦN XVI THƯỜNG NIÊN C

 

NGÀY 21-07-2016


 

Tin Mừng Mt 13: 10-17
 

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 13, 10-17)


13 Bởi thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ, là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe mà không nghe không hiểu.14 Thế là đối với họ đã ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ I-sai-a, rằng: Các ngươi có lắng tai nghe cũng chẳng hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy;15 vì lòng dân này đã ra chai đá: chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được mà hoán cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành.16 "Còn anh em, mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc, vì được nghe.17 Quả thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn sứ và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.
 

SUY NIỆM


Các môn đệ phản tỉnh và thắc mắc : Tại sao Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ? Câu trả lời của Chúa Giêsu có hai phần:

1. Phần dành cho dân chúng : Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ: vì họ nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe và không hiểu chi hết. Nhận định của Chúa Giêsu liên quan đến hai chiều kích căn bản của con người : Thể lý và tinh thần. Người ta có khả năng nhìn và có khả năng nghe xét trên bình diện thể lý. Nhìn mà không thấy, nghe mà không hiểu hướng về bình diện tinh thần. Vốn dĩ, đức tin chính là chìa khoá quan trọng để mở cánh cửa của mọi vấn đề ở đây, thì dân chúng thiếu trầm trọng. Thiếu đức tin nên dân chúng trở nên mù tối trước những lời chân lý, được cho là hoa trái của Chúa Thánh Thần. Chúa Giêsu không phán xét thái độ, vì Ngài tôn trọng tự do của dân chúng trong việc tự nguyện tìm kiếm và yêu mến Lời Hằng Sống do Ngài ban phát. Ai trong số họ là người thiện chí sẽ giống như các tông đồ : Ai có sẽ được cho thêm và trở nên dư dật ; ngược lại, ai không có thì ngay cả cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi. Cốt yếu, Thiên Chúa là trung tâm điểm của đời sống của họ hay Thiên Chúa trở nên thứ yếu?

2. Phần thứ hai dành cho các môn đệ : Chúa bảo, phần các con : Về phần các con, đã cho biết những mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không cho biết. "Phần các con, phúc cho mắt các con vì được thấy ; và phúc cho tai các con vì được nghe. Hạnh phúc vì được nhìn thấy Chúa, vinh dự biết bao khi trực tiếp nghe Chúa dạy bảo vì biết bao thế hệ ao ước trông thấy điều các con thấy mà không được thấy, nghe điều các con nghe mà không được nghe. Những lời này nói đến các tổ phụ, các tiên tri và các bậc tiền bối cha ông đi trước không thể có vinh dự này, không phải họ không xứng đáng mà là giờ của Chúa không đến trên số phận của họ mà thôi. Các môn đệ hiểu rõ hơn về vinh dự mình đang có, nhưng chắc cũng không khỏi lo lắng trước những sứ vụ cao cả đang mong chờ họ đáp trả. Vì thế, tin yêu – phó thác cho Chúa muôn nẻo đường là đòi hỏi liên lỷ của người môn đệ Chúa Giêsu.


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường