Thứ Ba Tuần XXIII Thường Niên C - GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
Tin mừng Lc 6: 12-19: Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ. Đó là ông Si-môn mà Người gọi là Phê-rô...
SUY NIỆM HẰNG NGÀY
THỨ BA SAU CHÚA NHẬT XXIII THƯỜNG NIÊN
NGÀY 6-9-2016
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 6: 12-19)
12 Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa.13 Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ.14 Đó là ông Si-môn mà Người gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông; sau đó là các ông Gia-cô-bê, Gio-an, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô,15 Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn biệt danh là Quá Khích,16 Giu-đa con ông Gia-cô-bê, và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, người đã trở thành kẻ phản bội.17 Đức Giê-su đi xuống cùng với các ông, Người dừng lại ở một chỗ đất bằng. Tại đó, đông đảo môn đệ của Người, và đoàn lũ dân chúng từ khắp miền Giu-đê, Giê-ru-sa-lem cũng như từ miền duyên hải Tia và Xi-đôn18 đến để nghe Người giảng và để được chữa lành bệnh tật. Những kẻ bị các thần ô uế quấy nhiễu cũng được chữa lành.19 Tất cả đám đông tìm cách sờ vào Người, vì có một năng lực tự nơi Người phát ra, chữa lành hết mọi người.
SUY NIỆM
Chúa chọn 12 Tông đồ sau một đêm thức trắng cầu nguyện, bởi Chúa biết tầm quan trọng về nhiệm vụ mà Chúa sẽ uỷ thác cho các ngài khi Chúa bỏ thế gian mà về cùng Cha.
Nhiệm vụ mà các Tông đồ sẽ lãnh nhận không gì hơn là tiếp tục sứ vụ của Chúa Kitô, sứ vụ loan báo về Vương quốc Thiên Chúa, và qui tụ những kẻ tin làm thành cộng đoàn trở thành dấu chỉ của Vương quốc đó, mà chúng ta gọi là Giáo Hội. Vâng, Giáo Hội có sứ mệnh “công bố và thiết lập Vương quốc của Chúa Kitô và của Thiên Chúa nơi mọi dân tộc”, và người ta có thể tìm thấy ánh sáng của Vương quốc ấy ngay chính trong đời sống của Giáo Hội.
Có thể nói Giáo Hội là một cộng đoàn mà nơi đó người ta tìm được niềm vui, sự hy vọng, bởi nói như Công đồng Vaticanô II: Giáo hội là cộng đồng thực sự cảm nghiệm được mối dây liên kết mật thiết với con người và lịch sử nhân loại, vì thế Giáo Hội ôm ấp lấy niềm vui và hy vọng, ưu sầu và lo âu của con người thời đại, nhất là của người nghèo và của bất cứ ai đang đau khổ, và coi đó là niềm vui và hy vọng, ưu sầu và lo lắng của chính mình. Cho nên, Giáo Hội phải luôn tìm hiểu tường tận những dấu chỉ của thời đại và giải thích các dấu chỉ ấy dưới ánh sáng Tin Mừng, để có thể đưa ra câu giải đáp thích hợp với từng thế hệ cho những thắc mắc muôn thuở của con người về ý nghĩa cuộc sống hiện tại và mai sau, cũng như về mối tương quan giữa hai cuộc sống ấy. Giáo Hội thi hành nhiệm vụ không do bởi một tham vọng trần thế nào, nhưng chỉ là tiếp tục công việc của Chúa Kitô, Đấng đến trần gian để làm chứng cho chân lý, để cứu rỗi chứ không để luận phạt, để phục vụ chứ không để được phục vụ. ( Hiến chế Vui Mừng và Hy vọng).
Chúa Giêsu cầu nguyện suốt đêm trước khi chọn các tông đồ là vì thế, vì sứ vụ phục vụ này. Bởi Chúa hiểu, các tông đồ cũng chỉ là những con người mỏng dòn yếu đuối, cũng bị chi phối bởi tham sân si, và cũng phải đối diện với bao cám dỗ bởi danh vọng, tiền tài, và trong con người của các ông cũng đầy những tham vọng, định kiến.. Chúa cầu nguyện để các môn đệ không đánh mất căn tính của mình trước những cám dỗ của thế gian, để Giáo Hội mà các môn đệ là nền móng luôn là dấu chỉ của vui mừng và hy vọng. Người ta tìm thấy nơi Giáo Hội sự phục vụ chứ không là cai trị bởi quyền lực trần thế, tìm thấy lòng thương xót của người cha đầy bao dung, chư không là thẩm phán án đầy nghiêm khắc.
Lạy Chúa, xin dạy chúng con hiểu được ơn gọi của người Kitô hữu, cũng là ơn gọi làm tông đồ để chúng con tiếp tục vãi gieo yêu thương của Chúa, tiếp tục loan báo niềm hy vọng bằng chính cuộc đời dấn thân phục vụ của chúng con. Amen
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường