Clock-Time

Thứ Sáu Tuần II Mùa Vọng B - GKGĐ Giáo Phận Phú Cường

Tin mừng Mt 11: 16-19:  Chúng ta tự soi vào tấm gương của lòng mình và tự hỏi mỗi ngày xem: tôi là ai với Chúa và tôi là ai với mọi người. Tự biết mình để thờ phượng Chúa cho phải lẽ, tự biết mình để trưởng thành trong đức tin và sống các nhân đức. 
SUY NIỆM HẰNG NGÀY

THỨ SÁU TUẦN II MÙA VỌNG B


NGÀY 11/12/2020

 
 

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu (Mt 11: 16-19)
 

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng:  "Tôi phải ví thế hệ này với ai? Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi lũ trẻ khác, và nói: ‘Tụi tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh không đấm ngực khóc than’. Thật vậy, ông Gioan đến, không ăn không uống, thì thiên hạ bảo: ‘Ông ta bị quỷ ám’. Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo: ‘Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi’. Nhưng đức khôn ngoan được chứng minh bằng hành động".


Suy niệm

Nhân gian có câu: sống sao cho vừa lòng người. Người ta vẫn thường nói trời xanh còn chưa thoả lòng thiên hạ… Nghiệm lại quả đúng như vậy. Các tiên tri cũng chẳng bao giờ làm vừa lòng dân. Càng nói thẳng, nói thật, càng dễ mất lòng. Con người ta vốn thích nịnh nọt. Biết là không đúng nhưng vẫn cứ thích. Cứ thế mà nghiệm thì quả là đời người có nhiều cái sai. Một trong những cái sai hay gặp phải đó là ít biết về mình. Triết gia Socrates dạy quả không sai: sự khôn ngoan đích thực là hãy tự biết mình. 

Lời Chúa hôm nay cũng chỉ dẫn cho chúng ta tìm đến Sự Khôn Ngoan như thế. Khôn ngoan ở đây không chỉ là đặc tính của trí khôn mà đã trở thành ngôi vị. Chúa chính là Sự Khôn Ngoan. Thế mà Sự Khôn Ngoan đó hôm nay nói với chúng ta, chúng ta lại không nghe. Chúa Giêsu nói với người Do Thái, họ không hiểu. 

Lịch sử đã từng ghi nhận, lời ngôn sứ không được lắng nghe. Tệ hại hơn, họ còn khước từ và thậm chí là tìm cách loại bỏ ngôn sứ. Cũng chỉ vì các ngôn sứ không nói lời nịnh hót dễ nghe, mà họ phải nói lời của Thiên Chúa, mà lời ấy thường không hợp với họ. Nhiều ngôn sứ đã phải thốt lên: dân này cứng đầu cứng cổ. 

Chúa Giêsu dẫn dụ: Gioan đến không ăn không uống, thiên hạ bảo ngài bị quỷ ám. Còn con người đến, cùng ăn uống với họ thì thiên hạ bảo làm bạn với quân ăn nhậu, thu thuế, v.v.

Gẫm suy những lời thật lòng của Chúa, xem ra Chúa Giêsu thấy chua chát! Giảng cho dân đâu phải dễ, sống vừa lòng họ là chuyện bất khả thi. Chúa Giêsu biết căn bệnh trầm kha của họ. “Họ như những đứa trẻ ngoài phố chợ”. Sự thất thường như trẻ con nếu mà nằm trong bản tính của người lớn thì đó là sự thiếu trưởng thành, thiếu chính chắn. Nói khác là họ không tự biết mình là ai. Cả đến với Chúa mà họ cũng không nhận ra và cả đến với mình họ cũng không có sự hoán cải. 

Chúng ta tự soi vào tấm gương của lòng mình và tự hỏi mỗi ngày xem: tôi là ai với Chúa và tôi là ai với mọi người. Tự biết mình để thờ phượng Chúa cho phải lẽ, tự biết mình để trưởng thành trong đức tin và sống các nhân đức. 

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết Chúa, xin cho con biết con. Xin cho con trưởng thành trong đời sống đức tin mỗi ngày. Xin hãy uốn nắn con nên như ý Chúa muốn. Amen.  


GKGĐ Giáo Phận Phú Cường