Header

Suy Niệm Lời Chúa | Ngày V Tuần Bát Nhật Giáng Sinh | Lc 2, 22-35 | Phút Cầu Nguyện

Mỗi ngày, trong lời nói, việc làm và cả những suy nghĩ thầm kín, ta được mời gọi noi gương Chúa Giêsu để sống như của lễ hiến dâng. Khi ta biết đặt thánh ý Chúa trên những tính toán cá nhân, biết hiền hòa giữa những khó chịu, trung tín giữa những thất vọng, thì ta đang âm thầm dâng lên Chúa điều quý nhất: chính bản thân mình.

SUY NIỆM LỜI CHÚA
NGÀY V TUẦN BÁT NHẬT GIÁNG SINH

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (2,22-35)

22 Khi đã đủ thời gian, đến ngày các ngài phải được thanh tẩy theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, 23 như đã chép trong Luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng phải được thánh hiến, dành riêng cho Chúa”. 24 Ông bà cũng lên để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non. 25 Hồi ấy ở Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-ôn. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên ông. 26 Ông đã được Thánh Thần linh báo là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa. 27 Được Thần khí thúc đẩy, ông lên đền thờ. Vào lúc cha mẹ Hài nhi Giê-su đem con tới để làm điều người ta quen làm theo luật dạy, 28 thì ông ẵm lấy Hài nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:

29“Muôn lạy Chúa, giờ đây theo lời Ngài đã hứa, xin để tôi tớ này được an bình ra đi. 30Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ 31Chúa đã dành sẵn cho muôn dân: 32Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Ít-ra-en dân Ngài”.

33 Cha và mẹ Hài nhi ngạc nhiên vì những điều người ta nói về Người. 34 Ông Si-mê-ôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Ma-ri-a, mẹ của Hài nhi: “Cháu bé này được đặt làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng lên. Cháu còn là dấu hiệu bị người đời chống báng. 35 Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà. Như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra”.

SUY NIỆM

Trong Tin mừng hôm nay, Đức Maria và thánh Giuse đem Hài nhi Giêsu lên Giêrusalem để tiến dâng cho Chúa, như Luật đã truyền: “Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh dành cho Chúa” (Lc 2,23). Hai đấng vẫn trung tín giữ các tập tục tốt lành, khiêm tốn đem lễ vật đơn sơ là “một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non” (Lc 2,24). Hành động ấy gợi cho chúng ta hai điều quan trọng: trước hết, Chúa Giêsu được dâng cho Thiên Chúa như của lễ đẹp lòng Cha; tiếp đến, gia đình Nazarét dâng Người cùng với lễ vật tượng trưng cho tấm lòng chân thành và đời sống vâng phục.

Ngay từ thuở ấu thơ, cuộc đời Chúa Giêsu đã được đặt trọn trong thánh ý Chúa Cha. Hành trình cứu độ của Người chính là hành trình tự hiến, như tác giả thư Do Thái khẳng định: “Này con đến để thực thi ý Ngài” (Dt 10,7). Người vừa là Thượng tế vừa là hy tế hoàn hảo, dâng chính mình làm lễ vật cứu chuộc nhân loại bằng sự vâng phục tuyệt đối. Nhìn vào mẫu gương ấy, chúng ta được mời gọi tự hỏi: đời sống của ta có phải là một của lễ dâng lên Chúa mỗi ngày không?

Thật vậy, hiến dâng không chỉ dành cho bậc tu trì, nhưng là ơn gọi chung của mọi Kitô hữu. Khi ta sống đẹp, sống ngay lành, chu toàn bổn phận, quảng đại phục vụ và biết yêu thương tha thứ, thì chính những điều nhỏ bé ấy đã trở thành của lễ đẹp lòng Chúa. Dâng lễ vật là đóng góp hy sinh của ta; nhưng dâng chính mình qua từng cố gắng âm thầm, từng lần vượt thắng bản thân, từng việc làm vì yêu Chúa và yêu người - đó mới là hy tế tinh tuyền đẹp lòng Thiên Chúa nhất.

Mỗi ngày, trong lời nói, việc làm và cả những suy nghĩ thầm kín, ta được mời gọi noi gương Chúa Giêsu để sống như của lễ hiến dâng. Khi ta biết đặt thánh ý Chúa trên những tính toán cá nhân, biết hiền hòa giữa những khó chịu, trung tín giữa những thất vọng, thì ta đang âm thầm dâng lên Chúa điều quý nhất: chính bản thân mình.

Lạy Chúa Giêsu, Đấng đã được Mẹ và thánh Giuse tiến dâng trong đền thờ, xin cho mỗi ngày chúng con cũng biết dâng chính đời mình cho Chúa, để trở nên của lễ đẹp lòng Người. Amen.

CHIA SẺ BÀI VIẾT