Header

Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Hai Tuần I Mùa Vọng | Mt 8,5-11 | Phút Cầu Nguyện

avatarby Giờ Kinh Gia Đình
30/11/2025
591
Tình người chân thành giúp ta lớn lên trong đức tin; và khi đức tin vững mạnh, ta càng có khả năng thi thố lòng thương xót trong mọi hoàn cảnh. Như người Samaritano nhân hậu, Chúa Giêsu cho thấy rằng người thân cận chính là người biết dừng lại, biết chạnh lòng và ra tay giúp đỡ những ai đau khổ, nghèo khó, bệnh tật…

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ HAI TUẦN I MÙA VỌNG

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Matthêu (8,5-11)

5 Khi Đức Giê-su vào thành Ca-phác-na-um, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin: 6 “Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm”. 7 Người nói: “Chính tôi sẽ đến chữa nó”. Viên đại đội trưởng đáp: 8 “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh. 9 Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: ‘Đi!’, là nó đi, bảo người kia: ‘Đến!’, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi: ‘Làm cái này!’, là nó làm”. 10 Nghe vậy, Đức Giê-su ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: “Tôi bảo thật các ông: tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế. 11 Tôi nói cho các ông hay: Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp trong Nước Trời”.

SUY NIỆM

Hôm nay, chúng ta nghe chính Chúa Giêsu thốt lên lời khen ngợi hiếm có dành cho lòng tin của viên đại đội trưởng: “Tôi bảo thật các ông: tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế”. Có lẽ Chúa Giêsu thán phục ông trước hết vì, trong tư cách một người chủ, ông lại đối xử đầy nhân hậu với người đầy tớ: “Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm”. Trong xã hội Do Thái lúc bấy giờ, việc một ông chủ quan tâm, thậm chí “phục vụ” người đầy tớ là điều hiếm thấy. Hành động này như tiên báo cử chỉ Chúa Giêsu cúi xuống rửa chân cho các môn đệ: “Thầy rửa chân cho anh em, thì anh em cũng hãy rửa chân cho nhau” (Ga 13,14). Lòng tin của viên đại đội trưởng được khởi đi từ một trái tim chan chứa tình người, phá vỡ những khoảng cách và định kiến, và chính nhờ sự mở lòng ấy, ông đã thật sự gặp gỡ Đức Giêsu.

Điều quan trọng hơn nữa là ông xác tín vào căn tính của Chúa Giêsu, hay đúng hơn, vào quyền năng Thiên Chúa đang hoạt động nơi Người: “Vì không việc gì mà Thiên Chúa không làm được” (Lc 1,38). Ông nhận ra Đức Giêsu là Con Thiên Chúa, Đấng có quyền trên mọi sự: “Bảo người này đi là nó đi, nói người kia lại là nó lại”. Chính niềm tin mạnh mẽ và khiêm tốn đó đã đem lại ơn chữa lành cho người đầy tớ.

Trình thuật về viên đại đội trưởng trở nên thông điệp sâu sắc cho đời sống Kitô hữu. Con đường đức tin bắt đầu từ những mối tương quan rất đời thường: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng”. Những người thân cận sống bên cạnh chúng ta mỗi ngày cần được yêu thương, tôn trọng, cảm thông và nâng đỡ. Viên đại đội trưởng đã dọn sẵn “con đường của tình người” ngay trong chính ngôi nhà mình để Chúa Giêsu có thể bước vào. Vì thế, con đường gần nhất để gặp gỡ Thiên Chúa chính là biết sống hòa thuận và tỏ lòng thương xót với anh chị em: “Nếu ai bất hòa, xin để lại đây lễ vật dâng Chúa, hãy mau quay về làm hòa với nhau, rồi hãy dâng lễ vật” (Mt 5,23-24).

Tình người chân thành giúp ta lớn lên trong đức tin; và khi đức tin vững mạnh, ta càng có khả năng thi thố lòng thương xót trong mọi hoàn cảnh. Như người Samaritano nhân hậu, Chúa Giêsu cho thấy rằng người thân cận chính là người biết dừng lại, biết chạnh lòng và ra tay giúp đỡ những ai đau khổ, nghèo khó, bệnh tật… Vì hễ chúng ta làm điều tốt cho một trong những người bé nhỏ nhất, dù chỉ một ly nước lã, là làm cho chính Chúa (x. Mt 25,40).

Lạy Chúa Giêsu, chúng con cảm tạ Chúa đã ban cho mẫu gương đức tin sáng ngời nơi viên đại đội trưởng. Dù không có nhiều dịp ở gần Chúa, nhưng ông đã gặp được Chúa nơi tấm lòng từ bi và sự quảng đại với tha nhân. Xin mặc lấy nơi chúng con trái tim thương xót, đôi tay rộng mở và đức tin kiên vững. Amen.

CHIA SẺ BÀI VIẾT